Monday, September 2, 2013

Thư Ngỏ / TRUNG TÂM BẢO TRỢ KHIẾM THỊ ÁNH SÁNG

Nt.Carmel Dương Thị Mỹ Hóa

Trung tâm Bảo Trợ Khiếm Thị Ánh Sáng
HT 10, Kp 7, Tân An, Lagi, Bình Thuận
Email:
truongkhiemthianhsang@gmail.com
Tel: 0623.871794 hoặc 0623.870558



THƯ NGỎ


xin giúp đỡ xây dựng

TRUNG TÂM BẢO TRỢ KHIẾM THỊ ÁNH SÁNG

Kính thưa quý ân nhân!

          Con là Nữ tu Carmel Dương Thị Mỹ Hóa , phụ trách trung tâm Bảo Trợ Khiếm Thị Ánh Sáng, tại Lagi-Bình Thuận, Giáo Phận Phan Thiết. Sau đây con xin được giới thiệu với quý ân nhân sơ lược về trung tâm bảo trợ khiếm thị Ánh Sáng.


          SƠ LƯỢC VỀ SỰ HÌNH THÀNH TRUNG TÂM BẢO TRỢ KHIẾM THỊ ÁNH SÁNG  
(còn gọi là nhà Khiếm Thị Ánh Sáng ).

Nhà khuyết tật- Khiếm Thị Ánh Sáng, nằm trong
khuôn viên Cộng Đoàn Phước An, thuộc khu phố 7, P.Tân An, Tx Lagi, Bình Thuận. Đây cũng là nơi sinh hoạt của các nữ tu Dòng MTG Nha Trang, trung tâm được thành lập năm 2001, với thao thức xoa dịu nỗi bất hạnh của các em khuyết tật, nâng cao giá trị con người. Xuất phát từ hoàn cảnh thực tế của tỉnh Bình Thuận, một tỉnh có nhiều rừng núi và nhiều trẻ khuyết tật về thể chất.

          Với sự tận tình giúp đỡ của Đức Cha Nicolas Huỳnh Văn Nghi, nguyên Giám Mục Giáo Phận Phan Thiết. Năm 2001 chúng con đã xây dựng một cơ sở nhỏ. Với diện tích: 391 mét vuông, chia làm 3 phòng: 2 phòng ngủ và 1 phòng học, khu vực vệ sinh, 1 bếp nấu nho nhỏ tạm đủ để sinh hoạt cho 15 em học sinh khiếm thị.

          Trên phương diện pháp lý: Theo QĐ số 736/ QĐ / VB/ BT của Ủy Ban Nhân Dân huyện Hàm Tân ban ngày 3 tháng 5 năm 2002. Nhà khuyết tật được chính thức mở lớp "Tiểu Học Tư Thục" dạy trẻ mù hay còn gọi là trẻ khiếm thị.

Cơ sở được xây dựng, học trò đã có nhưng kinh phí ở đâu để nuôi các em? Điều đó là điều mà chúng con đang trăn trở và lo âu, gia đình cháu nào cũng nghèo, hoàn cảnh cháu nào cũng chứa đầy bất hạnh.

          Trong hai năm đầu mới thành lập, với  khả năng của những phụ nữ chân yếu, tay mềm, việc lo cơm áo cho các cháu cũng khá vất vả. Đến nay nhà đã có trên 50 em khuyết tật thuộc hai dạng Mù và Đao, các cháu đều bị tổn thương  khởi phát về thị giác, thính giác, não......dẫn đến rối loạn thứ phát về vận động, nhận thức, ngôn ngữ...

          Kinh phí hoạt động, nhờ vào lòng hảo tâm của bà con xa gần. Chúng con chưa có Hội nào đỡ đầu.

          Sức chứa ngôi nhà hiện nay đã hết, qua 10 năm thành lập, nhà khuyết tật đã từng bước đi lên, các cháu mù được học hòa nhập, kết quả học tập được công nhận như một học sinh bình thường, phần lớn các cháu đạt danh hiệu HS tiên tiến và HS giỏi. Sự mặc cảm về số phận đã vơi, cánh cửa trí thức đã được mở ra bằng hệ thống chữ Braille và các cuốn băng sách nói, công nghệ thông tin cho người khiếm thị và âm nhạc cũng được nâng cao, các cháu đã vượt khó, quên đi sự khiếm khuyết  về cơ thể để đạt được kết quả tốt về kiến thức. Với các cháu chậm phát triển cũng được dạy dỗ và tập luyện để  hòa nhập vào cuộc sống, những đứa trẻ tưởng như không làm được gì, giờ đây  cũng đã biết đọc và biết viết, cũng như biết tự phục vụ mình. Mọi sinh hoạt đều diễn ra một cách tốt đẹp...

          Hiện nay các cháu đã lớn, Nam, Nữ đều đã đến tuổi dậy thì, các cháu nhiều dạng tật khác nhau, việc sinh hoạt gặp rất nhiều khó khăn... môi trường cũ quá chật hẹp, không có nơi sinh hoạt riêng cho từng dạng tật, từng giới, cũng như nơi ở của các Soeur và nhân viên phục vụ. Cơm ăn áo mặc thật sự cần, nhưng tri thức và nghề nghiệp cho các em  tự kiếm nguồn thu nhập để sống lại cần hơn. Chúng con ngày đêm thao thức. Hiện nay chúng con đã được UBND thị xã Lagi cho phép thành lập trung tâm Bảo Trợ Khiếm Thị Ánh Sáng, hoạt động với quy mô lớn hơn, để có thể tiếp nhận thêm các em khuyết tật từ các vùng quê nghèo lân cận. Theo quyết định số  1823/QĐ-UBND thị xã, ngày 29 tháng 12 năm 2011 đã ban hành, cùng với giấy phép xây dựng trung tâm trên diện tích đất 3024 mét vuông. Dự kiến kinh phí xây dựng la 6 tỷ 800 triệu VNĐ (nhà ở học sinh nam, nhà ở học sinh nữ, nhà ở các nữ tu, nhà ăn, khu vệ sinh và trường học).

          Kính thưa quý ân nhân! việc chạy ăn hàng ngày cho các cháu đã là quá sức đối với chúng con, nay với kinh phí xây dựng này chúng con lực bất tòng tâm, rất mong được quý vị  ân nhân xa gần chung tay góp sức, mỗi người vài viên đá để xây lên ngôi nhà tình thương, cưu mang những mảnh đời bất hạnh, hầu các cháu được no cơm ấm áo, có nơi để học hành hầu mai này có thể tự lập và đứng vững trên đôi chân của mình . Một lần nữa chúng con xin chân thành cám ơn quý ân nhân trong và ngoài nước.

  Ước mong có dịp thuận tiện kính mời quý ân nhân đến thăm cơ sở, chúng con rất hân hạnh được đón tiếp.

Nguyện xin Hồng ân Thiên Chúa luôn ở cùng quý ân nhân. 
Lagi, ngày 31.08.2013
TM trung tâm 
Nt.Carmel Dương Thị Mỹ Hóa






Center for Sponsoring the Blinds




Sister Duong Thi My Hoa
Center for Sponsoring the Blinds
HT 10, KP 7, Tân An, Lagi, Binh Thuan province
Tel: 0623 871794 or 0623.870558

To whom it may concerned,

Please help and support
Center for Sponsoring the Blinds

Dear sponsors,

My name is Duong Thi My Hoa, a Catholic Sister of the Carmel branch. I’m in charge of the Center for Sponsoring the Blinds, at Lagi in Binh Thuan province, Catholic region of Phan Thiet. I would like to give our sponsors a briefing about the center/

A brief history of the Center for Sponsoring the Blinds (also called House for the Blinds)
The House for the Blinds located in the Catholic area of Phuoc An, subdistrict 7, district Tan An, Lagi city in Binh Thuan province. This place is also the practicing place for the nuns of the “Loving for the Cross” Nha Trang. The center was formed in 2001 with the dedication to ease the misfortune of the handicapped children, and to raise their personality. Originated from the reality situation of the Binh Thuan province, where there are many handicapped children.
With the helps from Father Nicolas Huynh Van Nghi, Bishop of the Catholic region of Phan Thiet, we built a small center 391 square meters. This center has 3 rooms (2 bedrooms and 1 classroom), a rest room, and a small kitchen for 15 blind students.
In legal term: according to Article 736/QĐ/VB/BT of the People Committee district Ham Tan issued on May 3, 2002. The House for the Handicapped was officially allowed to open a private primary school for the blind children.
Yes, the center was built and there are students, but where can we find funds (money) to care for the blind children? It is our big question and weariness. All blinds children came from poor families with all living problems.
In the first two years, with all women’s effort, the caring for blind children was already a burden. Today, the House for the Blinds has more than 50 children with two characters: blind and Catholic. Their conditions turned bad, first from blindness then hearing became weak. Those poor conditions effect their movements, understanding, speaking, etc…
All the expense for the center came from contribution and support of the individuals. The center did not have any sponsors from groups or associations.
Today, the center was completely full. After 10 years of operation, the Center for the Blinds moved forward step by step successfully, the blind children can integrated into society, their education achievements were recognized as of normal children. Some blind children earned good standing statuses. The shame of the blind children’s social status reduced. The education opened the door for them.
Our blind children also grew up, both boys and girls reached puberty. The old Center for the Blinds became small, not enough rooms for different handicapped activities. The living section for the nuns and services people was also too small. We need food, cloths but also knowledge and education for the blind children so they can be self-sufficient and integrated into the society.
The People Committee of Lagi city permitted us to form the Center for Sponsoring the Blinds, so we can have wider operations and to receive more handicapped children from the poor villages nearby. Article 1823/QĐ-UBND (People Committee) of the city on December 29, 2011, permitted us to build a center with 3042 square meters. The money needed for this plan is 6,800,000,000 VN dong (VN currency). This center includes: dorm for boys, dorm for girls, housing for the nuns, dining hall, wash area and class rooms.
Dear sponsors, to accommodate daily meals for the blind children is already excess our capability, and with the plan to build a new Center for the Blinds, we wish to receive your helps. Please give us some bricks to build “The House of Love”, to ease these misfortune lives. We always hope for the blind children to have foods, cloths and education. Again we send you, the sponsors our thankfulness.
We wish that our sponsors have chances to visit our center and we will be very grateful to greet you.

God bless you
Lagi, August 31, 2013
Represent the center
Sister Carmel Duong Thi My Hoa

Friday, August 30, 2013

BVCF Hội Trẻ Em Mù tại Việt Nam

...............................................
Hơn mười lăm năm trước, hỗ trợ rất ít đã có sẵn cho trẻ em có vấn đề về thị lực trầm trọng ở Việt Nam. Chị Nhượng, đã nghỉ hưu, Bề Trên Tổng của Mến Thánh của Chúa Kitô Chị Thủ Đức, gặp hai đứa trẻ mồ côi mù sống trên đường phố bên ngoài nơi cư trú của các chị em trong năm 1993. Không chút do dự, cô đã đưa họ trong chị em mình bắt tay vào việc chăm sóc cho họ và dạy họ các kỹ năng sống cơ bản. Không lâu trước khi những đứa trẻ khác bị khuyết tật thị giác khác nhau đến sống với các nữ tu, và Nhật Hồng ("Sunshine") Trường được thành lập. Chị em sớm đi đến trường để học chữ nổi Braille, và tìm hiểu cách để giáo dục và chăm sóc trẻ em mù và người tàn tật. Một người bạn lâu năm của cha. Thuận, chị Nhường đã không ngần ngại yêu cầu hỗ trợ tài chính từ cộng đồng người Việt ở California. Các Nhật Hồng nhà đã kết thúc sau của một ngôi nhà chia, truy cập thông qua một con hẻm ngoằn ngoèo hẹp. Nhà cần cải tiến để phù hợp với nhiều người dân, và không đề cập đến thực phẩm, quần áo, và tài liệu giáo dục cho trẻ em. Fr. Nỗ lực gây quỹ ban đầu Thuận đã khai sinh ra mù Quỹ Trẻ em Việt Nam (ban đầu được đặt tên là Nhật Hồng Foundation) vào năm 2000.
Trong mười hai năm qua, các nữ tu mở 6 nhà khác và các trung tâm phát triển nghề nghiệp cho trẻ em mù và khiếm thị giác. Họ bắt đầu một số chương trình tiếp cận cộng đồng cho các gia đình viện trợ với trẻ em mù trẻ ở nhà, đặc biệt là ở vùng sâu vùng xa. Các nhóm khác của chị em và tình nguyện viên duy trì những ngôi nhà, trường học và các trung tâm chăm sóc sức khỏe cho trẻ em khiếm thị trong các khu vực khác của Việt Nam. Các BVCF đã liên tục tài trợ cho các chương trình và cơ sở vật chất.
Quỹ được quản lý bởi một ban tình nguyện viên giám đốc và được hỗ trợ bởi hàng trăm người bạn cho nhiều thời gian và sự giàu có của họ trong suốt cả năm để hỗ trợ trong nỗ lực gây quỹ BVCF. Hàng năm Quỹ có một mục tiêu 2 bữa ăn trưa hoặc ăn tối với lợi ích đấu giá âm thầm và trực tiếp, và xổ số. Một bầu không khí gia đình sống động pha trộn các nền văn hóa và tín ngưỡng khác nhau trong một nỗ lực duy nhất để giúp trẻ em rất đặc biệt của chúng tôi sống một cuộc sống đầy hứa hẹn tại Việt Nam.
Vào tháng Giêng năm 2012, Cha. Thuận, 1 thành viên Hội đồng quản trị, Hội đồng tư vấn 2 thành viên và 8 người bạn của Quỹ viếng thăm tất cả 7 trường học và nhà ở được hỗ trợ trực tiếp bởi các BVCF. Ngoài ra, các thành viên cũng đã đến thăm thêm 1 trường mù tin rằng nhận được hỗ trợ bởi nền tảng và 1 cư trú từ xa cho người cao tuổi công dân mù được hỗ trợ một phần bởi BVCF.
Thành viên BVCF cũng đi hàng trăm dặm thêm để thăm gia đình khó khăn từ xa với trẻ em khuyết tật mù và nhiều hỗ trợ trực tiếp BVCF. Đáp ứng tất cả những người trẻ đặc biệt từ tất cả các trường học BVCF, những người có độ tuổi 5-22 năm là một kinh nghiệm truyền cảm hứng cho tất cả các khách. Sự ấm áp, nhiệt tình, và lòng dũng cảm của những người bạn đặc biệt của chúng tôi chứng minh sự thành công to lớn đang diễn ra trong những Quỹ hỗ trợ cơ sở vật chất và các chương trình. Sự thành công cuối cùng của mỗi con người đã trải qua quá trình và các chương trình BVCF là bằng chứng cho thấy các mục tiêu của BVCF là có thật và được đáp ứng mà không có ngoại lệ.
Đó là chưa biết có bao nhiêu thách thức trực quan, trẻ em ít được hoặc bị bỏ quên ở Việt Nam. Nhiều người cũng bị khuyết tật khác ngoài suy giảm tầm nhìn và yêu cầu giáo dục và chăm sóc đặc biệt. Cũng giống như nhiều có tài năng phi thường và khả năng sống cuộc sống và hạnh phúc nếu họ có thể nhận được đào tạo thích hợp và chăm sóc. Những nỗ lực của Quỹ để hỗ trợ, duy trì và phát triển các chương trình cho trẻ em mù và khiếm thị giác chỉ là bắt đầu.

Dự án giáo hội yểm trợ Cao Áp Tròng trong Việt Nam
Chị Anna Lê Thị Vân Nga ...................
Đức Thánh Thu của Mến Thánh Giá ................ ...
Việt Nam là một quốc gia ở Đông Nam Á, với khoảng 900.000 người không có tầm nhìn trong dân số 88 triệu. Mù hoặc thị lực kém ở Việt Nam thường xuyên nhất là do sự thiếu hụt thực phẩm dinh dưỡng, thiếu vitamin A, việc sử dụng không hợp lý thuốc, vệ sinh kém, hạn chế tiếp cận với các dịch vụ chăm sóc mắt, sinh non, bom và chất độc da cam trong chiến tranh, tai nạn chấn thương, trong số những lý do khác. Nguyên nhân chủ yếu là đục thủy tinh thể (70%), bệnh tăng nhãn áp, nhiễm trùng giác mạc, đau mắt hột, mù lòa ở trẻ em (Bệnh võng mạc trẻ sinh non và sẹo giác mạc), tật khúc xạ, bệnh võng mạc thoái hóa, và bệnh võng mạc tiểu đường. Một số nguyên nhân có thể phòng ngừa và chữa trị. Một số bác sĩ mắt Công giáo và các nhóm từ thiện đã tham gia vào các dự án phòng chống mù loà. Các dự án này bao gồm việc nâng cao nhận thức xã hội, kiểm tra mắt, giúp người dân nghèo ở các vùng nông thôn tiếp cận dịch vụ chăm sóc mắt, phẫu thuật đục thủy tinh thể, cung cấp vitamin A và thuốc men, và nguồn cung cấp nước sạch cho các làng. Một số giáo phận hay giáo xứ trong Giáo Hội có dự án của riêng mình hoặc tham gia vào các dự án được thực hiện bởi các tổ chức chính phủ hoặc phi chính phủ.
Từ những tác động kinh tế, văn hóa và tôn giáo, những người không có tầm nhìn tại Việt Nam có một số lợi thế và bất lợi. Họ nhận được hỗ trợ tích cực từ gia đình và cộng đồng của họ, như người đang sống trong các gia đình đa thế hệ lớn, chăm sóc và hỗ trợ cho nhau. Người trong cộng đồng biết nhau và chăm sóc cho nhau. Ngay cả những cổ phiếu kém những gì họ phải nghèo hơn, như trong câu tục ngữ Việt Nam: lá chưa bị hỏng bao gồm các lá bị hỏng. Họ cũng nhận được quan tâm và hỗ trợ của Giáo Hội, bởi vì hầu hết các Kitô hữu yêu các nguồn tài nguyên nghèo và chia sẻ với những người có nhu cầu, không phân biệt tôn giáo của họ. Nhiều Kitô hữu không có tầm nhìn vui vẻ chấp nhận mù lòa của họ như là một món quà từ Thiên Chúa và một cơ hội để theo thánh giá Chúa Giêsu, bởi vì giáo dân Việt Nam có một niềm tin mạnh mẽ, bắt nguồn từ trong máu và các ví dụ về 117 vị tử đạo tại Việt Nam. Họ đặt niềm tin của họ vào thực tiễn bởi tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa, đặt cuộc sống của họ vào sự chăm sóc yêu thương của Đức Mẹ và Thánh Giuse. Trong các giáo xứ, những người không có tầm nhìn và tầm nhìn biết nhau và đi đến Giáo Hội với nhau.
Tuy nhiên, những người không bị cận thị đang phải đối mặt với nhiều thách thức: thiếu lương thực, y tế, giáo dục, chăm sóc, hội nhập vào xã hội, thậm chí thiếu hội nhập vào Giáo Hội. Hầu hết mọi người không có tầm nhìn đến từ các gia đình nghèo, và họ không thể làm việc để kiếm đủ tiền cho cuộc sống của họ, rất nhiều trong số họ không có đủ lương thực để ăn, thuốc hoặc cần thiết. Để giải quyết nhu cầu này, Giáo Hội có một số dự án để cung cấp thực phẩm, thuốc men và các nhu yếu cho họ, với sự đóng góp từ các giáo dân và các nhà hảo tâm khác. Một dự án Một gia đình Hỗ trợ Một người mù cung cấp gạo hàng tháng cho những người không nhìn thấy. Ngoài ra, có những chương trình đào tạo nghề để dạy cho họ kỹ năng làm việc để có thể làm việc tự mình hoặc làm việc với các thành viên gia đình của họ. Chúng bao gồm y học cổ truyền (bấm huyệt, giác hơi, thuốc thảo dược, và vật lý trị liệu), tay nghề thủ công (tràng hạt, hoa giả, dây chuyền, vòng đeo tay, dây chuyền, túi xách, thảm, sản phẩm giấy, vv), công việc văn phòng (máy tính, photocopy, đóng sách vở, tài liệu lưu trữ, vận hành điện thoại và), giảng dạy (đào tạo, giảng dạy, hướng dẫn), dịch thuật, tư vấn, âm nhạc (ca hát, sáng tác, chơi nhạc cụ truyền thống và hiện đại), nông nghiệp (trồng, vật nuôi, nâng cao &), và làm cho sản phẩm trong nước (món ăn chất tẩy rửa, nước uống đóng chai &).
Trong số 6.000 trẻ em không bị cận thị ở độ tuổi dưới 15, chỉ có khoảng 450 trẻ em đang học, một tỷ lệ chỉ có 7,5. Tỷ lệ này thậm chí còn thấp hơn, chỉ khoảng 5%, đối với những người trong độ tuổi từ 15 đến 18. Mặc dù Giáo Hội có mười dự án để cung cấp dịch vụ giáo dục cho trẻ em cận thị phi và những người trẻ tuổi, nhiều người trong số họ vẫn còn ở nhà và không có giáo dục. Các dịch vụ giáo dục bao gồm giáo dục đặc biệt (kỹ năng cụ thể cho những người không có tầm nhìn), giáo dục hoà nhập (hỗ trợ các học sinh không bị cận thị trong trường học bình thường), và giáo dục đại học (hỗ trợ học sinh không có tầm nhìn trong các trường cao đẳng và đại học). Trong số các dịch vụ, các dự án cũng đào tạo giáo viên và người chăm sóc để nâng cao số lượng và chất lượng của dịch vụ giáo dục. Một chức năng dự án như trung tâm nguồn lực để sản xuất và cung cấp các tài liệu giáo dục cho học sinh không bị cận thị và giáo viên của họ.
Trẻ em không có tầm nhìn rất trẻ và những người không có tầm nhìn người khiếm thêm cần được chăm sóc đặc biệt và phục hồi chức năng. Chỉ ít hơn 1% trong số họ nhận được dịch vụ. Các dự án Giáo Hội có các chương trình can thiệp sớm để làm việc với trẻ em và người chăm sóc tại nhà hoặc tại các trại trẻ mồ côi, và các chương trình phục hồi chức năng để phục vụ cho trẻ em với nhiều khiếm khuyết. Tuy nhiên, các chương trình cần phải được mở rộng cho trẻ em sống ở khu vực nông thôn.
Ở Việt Nam, đặc biệt là ở nông thôn, vẫn còn có những thái độ tiêu cực về những người không nhìn thấy. Một số người nghĩ rằng người khuyết tật là người vô dụng, họ là gánh nặng đối với gia đình và xã hội. Một số người nghĩ rằng họ bị mù vì tội lỗi của cha mẹ hoặc tổ tiên của họ. Do những thái độ này, nhiều gia đình cảm thấy tội lỗi và giấu con trong nhà, từ chối gửi cho người đi học. Những người không có tầm nhìn mình thường cảm thấy một phức tạp về mù lòa của họ và có một thiếu chung của sự tự tin. Các dự án Giáo Hội có các chương trình nâng cao nhận thức xã hội và niềm tin, cung cấp dịch vụ tư vấn cho những người không có tầm nhìn và cũng cho các thành viên gia đình của họ, loan báo Lời Chúa làm cho mọi người hiểu mù mà không phải là một hình phạt từ Thiên Chúa và giúp họ cảm thấy tình yêu của Thiên Chúa. Các dự án cũng cung cấp các khóa đào tạo về sống độc lập và kỹ năng xã hội để hỗ trợ họ được tích hợp vào xã hội.
Các Giáo Hội địa phương đã xác định và hỗ trợ những người không nhìn thấy, nhưng chỉ có một vài trong số những người tham gia tích cực trong các hoạt động Giáo Hội. Ngày qua ngày, Giáo Hội đã quan tâm nhiều hơn và nhiều hơn nữa cho những người này. Đã có nhiều dự án sản xuất vật liệu Kinh Thánh và tôn giáo bằng chữ nổi và âm thanh cho người khiếm thị, giúp những người không có tầm nhìn để tham gia vào các lớp giáo lý và các nhóm cầu nguyện, ca hát, chơi nhạc cụ, làm đọc trong Thánh Lễ, vv người không cận thị sống hạnh phúc hơn khi họ đặt cuộc sống của họ trong chăm sóc yêu thương của Thiên Chúa qua tình yêu của những người khác. Tuy nhiên, nhiều người không có tầm nhìn muốn rằng Giáo Hội không chỉ nhìn vào họ với thương hại và cung cấp cho họ sự hỗ trợ tài chính, nhưng cũng đối xử với họ như anh chị em là những người bộ phận cơ thể của Chúa Kitô, bởi vì họ không chỉ muốn được thu mà còn muốn trở thành môn đệ và người tặng. Trong thực tế, họ mang lại lợi ích nhiều hơn cho những người khác trong Giáo Hội, họ đưa ra ví dụ của tình yêu chân thành, niềm tin và hy vọng. Họ không thể nhìn thấy bằng cặp mắt thể lý của họ, nhưng họ có thể nhìn thấy nhiều điều với trái tim của họ, trong ánh sáng của Thiên Chúa.
Bản thân tôi đã học được rất nhiều từ những lời cầu nguyện và chia sẻ của họ. Ví dụ, một cô gái mù cầu nguyện: Thiên Chúa, sáng nay tôi nghe thấy tiếng còi của xe cứu thương. Tôi không biết ai là bên trong và những gì đã xảy ra, nhưng tôi đặt người này trong tay của bạn. Có thể giúp bạn sử dụng bàn tay của các bác sĩ và y tá chăm sóc cho người này! Cảm ơn bạn! Trong cuộc sống của tôi, tôi nghe và nhìn thấy xe cứu thương nhiều lần, nhưng chỉ sau khi nghe lời cầu nguyện cô gái này s, tôi bắt đầu cầu nguyện cho những người trong xe cứu thương và cho những người khác xung quanh tôi trên đường phố. Cũng từ sự chia sẻ của một phụ nữ mù, bất cứ khi nào tôi nhìn thấy khuôn mặt của tôi trong gương, tôi nhìn vào trái tim của tôi để xem nếu tôi vẫn có thể nhận ra hình ảnh Thiên Chúa trong bản thân mình và những người khác. Những người không có tầm nhìn cũng chia sẻ những gì họ có cho người nghèo khác. Họ sử dụng tiềm năng của mình để phục vụ người khác làm công việc như chữa bệnh, dạy trẻ em khuyết tật và như vậy. Sống với họ và phục vụ họ, tôi có thể thấy ý nghĩa của đời sống tôn giáo của tôi: để được hạnh phúc trong sự hiệp nhất với Thiên Chúa và với người khác, và được Chúa Giêsu tay để phục vụ người khác.
Hiện nay, Giáo Hội Việt Nam có 15 dự án hỗ trợ khoảng 5.000 người không nhìn thấy, một số lượng rất nhỏ trong số 900.000 người không có tầm nhìn tại Việt Nam. Hơn nữa, hầu hết các dự án này là ở miền Nam. Chỉ có một ở phía Bắc và một ở khu vực trung tâm của đất nước. Các dự án nhận tài trợ từ các nhà tài trợ cá nhân, các nhóm Công giáo, doanh nghiệp, phi chính phủ và các NGO quốc tế như Christian Sứ mệnh mù, mù Quỹ Trẻ em Việt Nam, Hoa Bible Society, vv Họ cũng nhận được hỗ trợ kỹ thuật từ Perkins Trường Khiếm Thị, Overbrook-Nippon mạng Công nghệ giáo dục, và tình nguyện viên chuyên nghiệp. Các giáo phận có một ngân sách rất hạn chế và không thể cung cấp cho hỗ trợ lớn về tài chính cho các dự án, nhưng cung cấp hỗ trợ tinh thần và kêu gọi mọi người quyên góp giúp đỡ cho dự án. Họ giúp liên kết các dự án với các cơ quan khác để mang lại lợi ích cho những người không nhìn thấy.
Trong tương lai, Giáo Hội Việt Nam hy vọng sẽ mở rộng dịch vụ của mình cho nhiều người không nhìn thấy, đặc biệt là ở những tỉnh không có dịch vụ giáo hội vào thời điểm này. Nó cố gắng để giúp đỡ những người này tham gia tích cực hơn trong Giáo Hội và được tích hợp vào xã hội. Tuy nhiên, chúng ta thiếu kinh phí để xây dựng các dự án mới tại các tỉnh (đặc biệt là ở các khu vực miền Bắc và miền Trung Việt Nam), để làm cho Kinh Thánh và các tài liệu tôn giáo trong chữ nổi, in lớn và âm thanh, để đào tạo nhiều giáo viên và người chăm sóc và nâng cao nhận thức về những người không có tầm nhìn cho hàng giáo sĩ, tu sĩ, và giáo dân trong Giáo Hội, cũng như những người trong xã hội. Để thực hiện ước mơ này, chúng tôi muốn hỏi bạn cùng tham gia trong các dịch vụ của chúng tôi bằng lời cầu nguyện và hỗ trợ tinh thần và tài chính của bạn, để cùng nhau, chúng ta sẽ trở thành bàn tay của Chúa Giêsu để mang lại tình yêu, hy vọng và niềm vui cho không có tầm nhìn của chúng tôi anh chị em tại Việt Nam.
Tham gia với chúng tôi trên Facebook!
Trẻ em mù Quỹ Việt
PO Box 27.036
San Francisco, CA
94127-0036

(415) 713-2481
Điện thoại miễn phí (888) 877-0736
Fax (888) 812-9085
info@bvcf.net

Thursday, August 29, 2013

Story of BVCF

................................................

Over fifteen years ago, very little assistance was available to children with severe vision problems in Vietnam. Sister Nhuong, retired, Superior General of the Lovers of the Cross of Christ Sister of Thu Duc, encountered two blind orphans living on the streets outside the Sisters' residence in 1993. Without hesitation, she took them in and her Sisters set to work caring for them and teaching them basic life skills. It was not long before other children with various sight impairments came to live with the Sisters, and Nhat Hong ("Sunshine") School was established. Sisters soon went off to school to learn Braille, and to learn how to educate and care for blind and disabled children. A long-time friend of Fr. Thuan, Sister Nhuong was not shy about requesting for financial assistance from the Vietnamese community in California. The Nhat Hong home was the back end of a divided house, accessible through a narrow serpentine alley. The house required improvements to accommodate the many residents, and not to mention food, clothing, and educational materials for the children. Fr. Thuan's initial fundraising attempts gave birth to the Blind Vietnamese Children Foundation (originally named the Nhat Hong Foundation) in 2000.
Over the past twelve years, the Sisters opened 6 other homes and career development centers for blind and sight-impaired children. They initiated a number of outreach programs to aid families with young blind children at home, particularly in remote areas. Other groups of Sisters and volunteers maintain the homes, schools, and healthcare centers for visually impaired children in other areas of Vietnam. The BVCF has continually provided funding for these programs and facilities.
The Foundation is governed by a volunteer board of directors and supported by hundreds of friends who give much of their time and wealth throughout the year to assist in BVCF fundraising efforts. Every year the Foundation has a goal of 2 benefit luncheons or dinners with silent and live auctions, and raffles. A lively family atmosphere blends different cultures and faiths in a single effort to help our very special children live promising lives in Vietnam.
In January of 2012, Fr. Thuan, 1 Board member, 2 Board of Advisors members and 8 Friends of the Foundation visited all 7 schools and residences directly supported by the BVCF. In addition, the members also visited 1 additional private blind school that receives support by the foundation and 1 remote residence for elderly blind citizens that is supported in part by BVCF.
BVCF members also travelled hundreds of additional miles to visit remote needy families with blind and multiple disability children directly supported by BVCF. Meeting all of these special young people from all of the BVCF schools, who range in age from 5 to 22 years was an inspirational experience for every guest. The warmth, enthusiasm, and courage of our special friends demonstrate the tremendous success taking place in these Foundation-supported facilities and programs. The final success of each and every child who has gone through the BVCF process and programs is the proof that the goals of the BVCF are real and are met without exception.
It is unknown how many more visually-challenged children are underserved or neglected in Vietnam. Many also suffer from other disabilities besides vision impairments and require special education and care. Just as many possess tremendous talent and potential to live productive and happy lives if only they can receive the proper training and care. The efforts of the Foundation to support, maintain, and develop more programs for blind and sight-impaired children are just getting started.

Ecclesial Projects to Support the Non-Sighted in Vietnam
Sister Anna Le Thi Van Nga...................
Thu Duc Congregation of Lovers of the Holy Cross...................

Vietnam is a country in South East Asia, with about 900,000 non-sighted people among the population of 88 million. Blindness or low vision in Vietnam is most often due to a deficiency of nutritious food, vitamin A deficiency, the inappropriate use of medicines, poor hygiene, limited access to eye-care services, premature birth, bombs and Agent Orange during the war, accidental injuries, among other reasons. The major causes are cataracts (70%), glaucoma, corneal infections, trachoma, childhood blindness (Retinopathy of Prematurity and corneal scarring), refractive error, retinopathy degeneration, and diabetic retinopathy. Some causes are preventable and treatable. Several Catholic eye doctors and charity groups have participated in blindness prevention projects. These projects include raising social awareness, eye screening, assisting poor people in rural areas to access eye-care services, cataract surgery, provision of vitamin A and medicines, and clean water supplies for villages. Some dioceses or parishes in the Church have their own projects or participate in the projects carried out by government or non-government organizations.
From the economic, cultural and religious impacts, non-sighted people in Vietnam have some advantages and disadvantages. They receive positive support from their families and communities, as people are living in large multi-generation families, providing care and supporting to each other. People in the community know each other and care for each other. Even the poor share what they have to the poorer, as in Vietnamese proverb: the un-broken leaf covers the broken leaf . They also get caring and support from the Church, because most of Christians love the poor and share resources to the ones in need, regardless their religion. Many non-sighted Christians happily accept their blindness as a gift from God and an opportunity to follow the Cross of Jesus, because Vietnamese Christians have a strong belief, rooted in the blood and examples of 117 martyrs in Vietnam. They put their belief into practice by trusting in God s providence, putting their lives into the loving care of Our Lady and Saint Joseph. In the parishes, the non-sighted and sighted people know each other and go to Church together.
However, non-sighted people are confronted with many challenges: lack of food, medicine, education, care, integration into society, even lack of integration into Church. Most of non-sighted people come from poor families, and they are unable to work to earn enough money for their living, so many of them do not have enough food to eat, medicine or necessities. To address this need, the Church has some projects to provide food, medicine and necessities for them, with donations from parishioners and other benefactors. One project One Family Supports One Blind Person provides rice monthly to the non-sighted. In addition, there are career training programs to teach them working skills to be able to work by themselves or work with their family members. These include traditional medicine (acupressure, cupping, herbal medicine, and physiotherapy), hand-crafts (rosaries, artificial flowers, key chains, bracelets, necklaces, handbags, mats, paper products, etc.), office work (computer, photocopying, book binding, archives, telephone operation&), teaching (training, teaching, instructing), translation, counseling, music (singing, composing, playing traditional and modern instruments), agriculture (planting, domestic animal raising&), and making domestic products (dish washing detergent, bottled drinking water&).
Among 6,000 non-sighted children under the age of 15, only about 450 children are attending schools, a percentage of only 7.5. The percentage is even lower, only about 5%, for those between the ages of 15 to 18. Although the Church has ten projects to provide educational services to non sighted children and young people, many of them still stay at home and have no education. The educational services include special education (specific skills for non-sighted people), inclusive education (supporting non-sighted students in ordinary schools), and higher education (support non-sighted students in colleges and universities). Out of these services, the projects also train teachers and caregivers to improve the quantity and quality of educational services. One project functions as a resource center to produce and provide educational materials for non-sighted students and their teachers.
Very young non-sighted children and non-sighted people who have additional impairments need special care and rehabilitation. Only less than 1% of them receive services. The Ecclesial projects have early intervention programs to work with young children and their care givers at home or in the orphanages, and rehabilitation programs to serve children with multiple impairments. However, the programs need to be extended to children who live in rural areas.
In Vietnam, especially in the countryside, there are still negative attitudes about non-sighted people. Some people think that people with disabilities means useless people ; they are burdens on their families and on society. Some think that they suffer blindness because of the sins of their parents or their ancestors. Due to these attitudes, many families feel guilty and hide their child inside the house, refusing to send him or her to school. Non-sighted people themselves often feel a complex about their blindness and have a general lack of confidence. The Ecclesial projects have programs to raise social awareness and belief, provide counseling service for non-sighted people and also for their family members, proclaim the Word of the Lord to make people understand that blindness is not a penalty from God and help them to feel the love of God. The projects also provide training courses on independent living and social skills to assist them to be integrated into society.
The local Churches have identified and assisted non-sighted people, but only few of these people participate actively in Church activities. Day by day, the Church has paid more and more attention to these people. There were more projects to produce Bible and religious materials in Braille and audio for the blind, assist non-sighted people to participate in catechism classes and pray groups, to sing, play musical instruments, do reading in Mass, etc. Non-sighted people live more happily when they put their lives in God s loving care through the love of others. However, many non-sighted people wish that the Church did not only look upon them with pity and give them financial supports, but also treat them as brothers and sisters who are parts of the body of Christ, because they did not only want to be receivers but also want to be disciples and givers. In fact, they bring more benefit to others in the Church; they gave examples of sincere love, belief and hope. They cannot see with their physical eyes, but they can see many things with their hearts, in the light of God.
I myself have learned a lot from their prayers and sharing. For example, a blind girl prayed: God, this morning I heard the siren of an ambulance. I did not know who was inside and what was happened, but I put this person in your hands. May you use the hands of doctors and nurses to care for this person! Thank you! In my life, I heard and saw the ambulance many times, but only after listening to this girl s prayer, I started to pray for the ones in the ambulance and for other people around me in the street. Also from the sharing of a blind lady, whenever I saw my face in the mirror, I looked into my heart to see if I could still recognize the image of God in myself and in others. Non-sighted people also share what they have to other poor people. They use their potential to serve others doing work such as healing the sick, teaching children with disabilities and so on. Living with them and serving them, I can see the meaning of my religious life: to be happy in unity with God and with others, and to be Jesus hands to serve others.
At present, the Vietnamese Church has 15 projects to support about 5,000 non-sighted people, a very small amount out of the 900,000 non-sighted people in Vietnam. Moreover, most projects are in the South. There is only one in the North and one in the central region of the country. The projects receive financial supports from individual donors, Catholic groups, enterprises, NGOs and INGOs such as Christian Blind Mission, Blind Vietnamese Children Foundation, United Bible Society, etc. They also receive technical support from Perkins School for the Blind, Overbrook-Nippon Network on Educational Technology, and professional volunteers. The dioceses have a very limited budget and are unable to give great financial supports to the projects, but offer spiritual support and call people to give donations to the projects. They help link the projects with other agencies to bring benefits to non-sighted people.
In the future, the Vietnamese Church hopes to extend its services to more non-sighted people, especially in provinces where there are no ecclesial services at this time. It strives to assist these people to participate more actively in the Church and to be integrated into society. However, we lack funds for setting up new projects in provinces (especially in the Northern and central regions of Vietnam), for making Bibles and religious materials in Braille, large print and audio, for training more teachers and caregivers, and for raising awareness about non-sighted people to clergy, religious, and lay people in the Church, as well as to people in society. To realize this dream, we would like to ask you to join us in our services by your prayers and your spiritual and financial support, so that together, we will become the hands of Jesus to bring love, hope and joy to our non-sighted sisters and brothers in Vietnam.
  Join us on Facebook!
Blind Vietnamese Children Foundation
PO Box 27036
San Francisco, CA
94127-0036

(415) 713-2481
Toll free (888) 877-0736
Fax (888) 812-9085

Visual Impair / Video Trường Khiếm Thị Bừng Sáng



BlindSpot




Christine Hà - Vua đầu bếp Mỹ 2012 / Thắng giải $250,000.00 USD


Christine Hà sinh năm 1980 tại Houston Texas (Mỹ). Chị là cựu sinh viên đại học Houston, TX, biên tập viên cho Gulf Coast - một tạp chí văn học và nghệ thuật Mỹ, từng nhận được học bổng BBA (Cử nhân quản trị kinh doanh) tại Đại học Texas và là một Blogger nổi tiếng về ẩm thực tại Mỹ. Năm 19 tuổi, chị được chẩn đoán mắc chứng viêm thần kinh tuỷ, ảnh hưởng tới dây thần kinh thị giác. Thị lực của chị ngày càng suy giảm và đến năm 26 tuổi, Christine Hà thực sự trở thành người khiếm thị.

Những phụ nữ gốc Việt gây sốt với cư dân mạng

Những phụ nữ gốc Việt gây sốt với cư dân mạng

Thế nhưng, những gì mà người phụ nữ này làm được đã khiến cả thế giới kinh ngạc. Không phó mặc cho số phận, Christine Hà từng bước, từng bước học nấu ăn với niềm đam mê sẵn có. Chị tự tin tham gia cuộc thi Vua đầu bếp Mỹ 2012 mà không cần sự đặc cách nào. Vượt qua hàng trăm đối thủ nặng ký, cô gái mù Christine Hà đã lọt vào đến trận chung kết 1 đấu 1 và giành chiến thắng trong sự ngỡ ngàng của người dân Mỹ cũng như thế giới.

Những phụ nữ gốc Việt gây sốt với cư dân mạng

Những phụ nữ gốc Việt gây sốt với cư dân mạng

Những phụ nữ gốc Việt gây sốt với cư dân mạng
Tôi không thể tin được rằng mình đã trở thành Vua đầu bếp. Đây thực sự là trải nghiệm tuyệt vời nhất"

Hội Bạn Người Mù